Nguyễn Hồng Tấn trong lòng run lên: “Vâng! Sư huynh anh minh!”
Trần Khánh một đường hướng tây, nhanh như gió cuốn.
Nửa ngày sau, một vùng địa hình hoang vu mà kỳ lạ dần dần hiện ra trước mắt.
Đất đai phía xa tựa như bị một lực lượng khổng lồ xé rách, khắp nơi là hố sâu khe nứt, những tảng đá trần trụi mang một màu sẫm tối như bị nhiệt độ cao thiêu đốt, trong không khí tràn ngập một loại khí tức kim loại kỳ lạ.




